Sinh Tồn Trên Biển Truyện

Sinh Tồn Trên Biển Truyện

Gấp lại những trang cuối cùng của cuốn ngôn tình cổ đại ngược Đông Cung, người đọc không khỏi thổn thức trước những giọt nước mắt hối hận muộn màng của Lý Thừa Ngân. Rốt cuộc, hắn tính kế Tiểu Phong biết bao năm, không ngờ bản thân lại bị nàng mê hoặc.

Truyện Đông Cung chuyển thể thành phim liệu có như kỳ vọng?

Phải nói rằng các bộ truyện của Phỉ Ngã Tư Tồn mà chuyển thể thành phim cứ bị làm sao ấy. Bộ nào cùa má Phỉ trước giờ G chuẩn bị công chiếu đều có vấn đề hoãn chiếu hoặc kéo dài thời gian làm phim. Bộ Đông Cung này cũng y như vậy, phải nói cái bộ này bị hoãn liên tục.

Lần đầu thông báo truyện sẽ được chuyển thể từ tháng 7/2016 sau đó tận tới tháng 8/2017 mới chính thức khai máy cảnh quay đầu tiên và sau 9 tháng trailer đầu tiên của bộ phim được giới thiệu (vào tháng 5/2018). Phải nói hời điểm đó, các diễn đàn, hội nhóm đều cho rằng Đông cung sẽ lên sóng vào tháng 8/2018. Tuy nhiên, nhiều tháng trôi qua mà bộ phim vẫn mất hút không thấy tập nào. =)))

Và đây, cuối cùng tới tháng 12/2018, Đông cung liên tục tung trailer hoành tráng + poster mới và thả thính con dân rằng ngày phát sóng vào 12/12. Tuy nhiên, lại một lần nữa, Đông Cung của má Phỉ tiếp tục 'ngược tâm' khán giả khi quyết định hủy lịch vào phút thứ 89 trước sự ngỡ ngàng của rất nhiều người rằng sẽ phát sóng vào cuối tháng 1/2019

Có thể nói, đây là bộ phim truyền hình công bố hủy lịch phát sóng sớm nhất trong lịch sử, buổi sáng mới ấn định lịch phát sóng, buổi tối đã hủy. Lật mặt nhanh thế chứ lại. =)))

Hiện tại phim cũng công chiếu khá đều, mỗi ngày 2 tập và xem cũng khá là ra gì đấy. Lúc đầu khi xem trailer nam chính Trần Tinh Húc trong vai Lý Thừa Ngân - Cố Tiểu Ngũ và Bành Tiểu Nhiễm trong vai Tiểu Phong bị chê tơi tả (thấy phim nào chả chê. =)))) nhưng khi phim đã công chiếu, Thấy tạo hình đẹp mà. Mỗi Tội phim bị cắt khá nhiều tình tiết truyện (phim nào cũng thế) nhưng đáng để xem đó.

Nói tóm lại là phim khá hay và ra gì. Bỏ công chờ đợi đó nên là mọi người xem đi nhé. Còn nếu ai muốn đọc lại truyện thì 1 là kéo lên để nhấp vào link. 2 là đọc lại văn án và review truyện ở dưới nhé. ^^

Đông Cung văn án + review truyện

Ba năm trước, Tiểu Phong là công chúa của Tây Lương. Giống như tên gọi, nàng tự do bay lượn trên thảo nguyên rộng lớn. Phụ nữ Tây Lương luôn hấp dẫn người khác bởi sự khoáng đạt, thẳng thắn của họ. Trong đó có Cố Tiểu Ngũ – chàng thương nhân bán chè người Trung Nguyên. Hai người nhanh chóng nảy sinh tình cảm. Thế nhưng ngay trong đêm thành thân, Cố Tiểu Ngũ đã lột mặt nạ, trở lại làm Thái tử Trung Nguyên. Hắn thảm sát đồng bào, giết chết người thân của nàng, bức tử mẹ và ông ngoại nàng. Trong cái ngày định mệnh đó, Cố Tiểu Ngũ mà nàng hằng yêu thương đã vĩnh viễn chết đi. Trên cõi đời này, chỉ còn lại người mà nàng hận nhất – Thái tử Trung Nguyên Lý Thừa Ngân. Nàng hận hắn vì giết cha mẹ, đồng bào của nàng. Nhưng có lẽ nàng còn hận bản thân mình hơn khi đã yêu hắn. Quá tuyệt vọng, Tiểu Phong trầm mình xuống dòng sông Quên. Cả đời này của nàng chỉ âm ỉ nỗi đau thù hận. “Muôn đời muôn kiếp, rồi mãi mãi về sau ta sẽ quên được chàng!” Ngờ đâu, nàng quên, Lý Thừa Ngân cũng quên cùng nàng. Hắn nhảy xuống sông Quên theo nàng.

“Nước sông Quên, đặng quên tình...”

Dòng sông ngàn năm vẫn chầm chậm chảy không biết đã mang theo bao đau thương, bao tuyệt vọng của con người?

Vào ngày hôm ấy, Lý Thừa Ngân và nàng được cứu, nhưng cả hai cùng bị mất trí nhớ. Ba năm sau, hắn là Thái tử Trung Nguyên nổi tiếng tài giỏi, lạnh lùng. Nàng là Tiểu Phong – Thái tử phi đến từ Tây Lương quốc. Thời gian đầu, hai người vô cùng ghét nhau. Hắn luôn tìm cách mắng nhiếc nàng, không cho nàng lại gần ái phi Triệu Lương Đệ. Nàng cũng chả thèm quan tâm đến hắn. Cái nàng muốn không phải là cuộc sống bó hẹp chốn cung đình, nàng muốn được trở lại làm cơn gió tự do bay lượn trên thảo nguyên. Chính vì vậy, nàng thường hay trốn mọi người ra ngoài cung chơi. Trong ba năm gần gũi, Tiểu Phong dần nảy sinh tình cảm với Lý Thừa Ngân và một lần nữa rơi vào vòng xoáy yêu hận.

Đông Cung được coi là một trong những đại diện xuất sắc nhất của mảng ngôn tình cổ đại ngược. Cuốn sách đã gieo sự buồn thương, nuối tiếc và dằn vặt cho nhân vật lẫn độc giả. Quá khứ và hiện tại đan xen với nhau, giằng co độc giả trong những tâm tình thổn thức. Quá khứ có một tình yêu đẹp, nơi Cố Tiểu Ngũ sẵn sàng bắt một trăm con đom đóm cho Tiểu Phong. Còn hiện tại thì khốc liệt, nơi Lý Thừa Ngân toan tính dùng Tiểu Phong như một quân cờ.

Đọc xong Đông Cung, độc giả thường tự hỏi: “Liệu Lý Thừa Ngân có yêu Tiểu Phong hay không?” Theo tôi là có. Ba năm trước, hắn đã yêu Tiểu Phong khi còn là chàng trai bán chè. Và hiện tại là Lý Thừa Ngân, hắn vẫn yêu nàng lần nữa. Nhưng cách yêu của hắn cũng thật khắc nghiệt. Hắn tỏ ra khinh ghét Tiểu Phong để mọi người không chú ý đến nàng. Hắn bảo nàng không được lại gần Triệu Lương Đệ, thực chất là sợ cô ta sẽ hại nàng. Mỗi lần nàng ra ngoài cung chơi gặp chuyện đều được Bùi Tướng quân ra tay cứu giúp. Bùi Tướng quân bận trăm công nghìn việc sao có thể trùng hợp gặp nàng nhiều lần như vậy? Âu cũng là do Lý Thừa Ngân dàn xếp. Hắn có tình yêu. Nhưng hắn còn có nhiều hơn là lòng thù hận, sự toan tính. Được nuôi dưỡng trong cung, có thể trở thành Thái tử một nước, hắn tất phải có những nham hiểm độc ác, thủ đoạn khó lường. Có trách thì chỉ biết trách hắn mù quáng đi theo sự xúi giục của tâm ma.

Lý Thừa Ngân đơn giản nghĩ yêu thương rồi lừa gạt, hủy hoại rồi nâng niu, như vậy là ổn thỏa. Nàng yêu hắn nên dù hắn có làm gì nàng cũng không bao giờ rời xa hắn. Trong mọi chuyện, hắn đều tính toán đúng, nhưng trong tình cảm, hắn đã sai triệt để. Tiểu Phong yêu hắn. Nhưng nàng thà lựa chọn nhảy từ tường thành xuống còn hơn phải ở lại bên hắn. Sự hối hận của hắn, tình yêu của hắn, việc lãng quên của nàng cũng không đủ lấp đầy những hận thù chồng chéo giữa hai người.

Tiểu Phong – người con gái trong sáng ấy đã hai lần cùng yêu người nàng hận nhất. Tình yêu sao có thể lớn hơn mối thù của dân tộc. Yêu đan xen hận. Hận nhưng càng yêu. Những đau khổ, bi ai của nàng không ai thấu. Còn sống một ngày nào, nàng vẫn còn phải chịu những thống khổ đấy. Hình ảnh nàng gieo mình xuống tượng trưng cho kết thúc của hai người – chỉ toàn tuyệt vọng. Cũng tượng trưng cho khí chất của nàng – cho đến chết nàng cũng phải tự do như một cơn gió.

"Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng.

Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng, mà đang đợi cô nương chăn cừu trở về...

Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng.

Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua..."

Đến cuối cùng, con cáo nhỏ cũng không thể đợi người mà nó thương. Bài hát văng vẳng trong từng chương chữ, bài hát mà Tiểu Phong hát cho Lý Thừa Ngân nghe ngày ấy cũng chính là bài hát về kết cục của hai người. Chốn Đông cung, Lý Thừa Ngân vẫn sẽ an toàn trên ngai vị của hắn, nhưng rốt cuộc sau ba mươi năm, hắn cũng không thể quên được nàng. Cho đến những dòng cuối cùng, hắn khóc trước mặt Bùi Chiếu – những giọt nước mắt muộn màng không thể làm Tiểu Phong hay Cố Tiểu Ngũ sống lại. Sự thống khổ tận tâm can đang giày vò hắn từng ngày là những gì hắn phải chịu cho việc lợi dụng tình cảm của nàng.

=>> Ngôn tình ngược cổ đại, Ngôn tình sủng h, ngôn tình ghen tuông, ngôn tình h hay tại Waka.vn